Này Gia chủ tử, đối với vị Thánh đệ tử, bốn nghiệp phiền não được diệt trừ, không làm ác nghiệp theo bốn lý do, không theo sáu nguyên nhân để phung phí tài sản. Vị này, nhờ từ bỏ mười bốn ác pháp, trở thành vị che chở sáu phương; vị này đã thực hành để chiến thắng hai đời, vị này đã chiến thắng đời này và đời sau. Sau khi thân hoại mạng chung, vị này sanh ở thiện thú, Thiên giới.
Ðạo Phật là Ðạo đến để mà thấy chớ không phải Ðạo đến để nhờ người thấy hộ, Ðạo của người có mắt (Cakkhumato), không phải Ðạo của người nhắm mắt; Ðạo của người thấy, của người biết (Passato Jānato), không phải là Ðạo của người không thấy, không biết (Apassato Ajānato). Nên chỉ có người đọc mới có thể tự mình thấy, tự mình hiểu và tự mình chứng nghiệm.
Đức Phật dạy cho các Tỷ-kheo bảy phương pháp để phòng trừ các lậu hoặc (dục lậu, hữu lậu và vô minh lậu) — tri kiến, phòng hộ, thọ dụng, kham nhẫn, tránh né, trừ diệt và tu tập.
Đức Phật nói với các Tỷ-kheo hãy là người thừa tự Pháp, đừng là những người thừa tự tài vật. Sau đó, Tôn giả Sāriputta tiếp tục giảng giải cho các Tỷ-kheo cách tu tập để trở thành những người thừa tự Pháp của Đức Phật. Kinh này được nói vì lúc đó Đức Phật nhìn thấy có nhiều Tỷ-kheo sống phóng túng và xao lãng việc tu học.